Ông bà ta có câu “Có thờ có thiêng, có kiêng, có lành. Điều này không biết đúng hay sai?. Ai cũng có sự tín ngưởng bất cứ ở tôn giáo nào. Với tôi không biết phải nói sao để mọi người hiểu, có thể đúng với người này nhưng sai với người khác vi suy nghĩ chẳng ai giống ai cả.
Ảnh minh họa (Internet)
Cứ đến ngày mồng 2 hoặc mười sáu âm lịch, tục của những người theo đạo Phật “Cúng cô hồn”. Giấy tiền vàng bạc mua về cúng vái đem đốt để người cỏi âm tức người đã chết nhận được có mà xài. Cùng xóm với nhau, hai nhà sát vách cứ đến ngày cúng nhà theo đạo Phật đem đống giấy ra trước sân đốt, giấy đốt thành tro bụi bay khắp xóm, nhà theo đạo Thiên Chúa bực mình phàn nàn, phân bua đủ chuyện. Không khéo đã kích nhau, nói xấu nhau về tôn giáo gây mất đoàn kết tình làng, nghĩa xóm vì chuyện đâu đâu.
Tôi có người chị họ mê tín tới mức gần như ngu muội. Ai bảo gì cũng nghe, ai xui chi cũng làm. Mẹ chị ấy mất gần năm, chị mua sắm đủ thứ cho mẹ. Nào là nhà lầu, xe hơi. Máy cassette, bàn ghế, giường ngủ, tủ thờ. v.v… bảo với người thân là mua những thứ đó cho mẹ để mẹ có nhà ở, mẹ không phải thiếu thốn thứ gì. Thật vô lý hết sức, những thư ấy ra chợ mua, nếu hết hàng phải đặt họ làm với giá thật mắc. Một căn nhà được xây dựng bằng tất cả giấy, giá trị mất 5 triệu đồng, một xe hơi 2 triệu, mỗi thứ như vậy chị họ tôi phải mất khá nhiều khoản tiền cộng lại. Mua đầy đủ những thứ ấy chị hạnh phúc lắm. Chồng chị cản ngăn không cho mua thì chị nổi giận còn bảo: “Mẹ tôi chứ đâu phải mẹ anh”. Vậy là hai vợ chồng đấu khẩu, ai cũng cho mình là đúng.
Tại sao lúc còn sống không làm cho cha mẹ vui lòng bằng cách săn sóc, hầu hạ cơm bưng nước rót, món ngon vật lạ. Đến khi chết rồi bày vẻ. Tất cả thành đống tro tàn, phải bỏ tiền ra để có những thứ ấy theo sự mê muội của mình mà cứ cho làm như vậy là đúng, là trả hiếu cho mẹ đầy đủ. Thực ra lúc bác tôi còn sống chị ấy không quan tâm tới bác tôi cho lắm. Nhiều hôm sang nhà thăm bác, tôi thấy bác hay lưng lưng nước mắt. Tôi hỏi sao bác buồn vậy?. Chị Hương không tốt với bác à? Bác như vừa cười, vừa khóc khóc trong tội làm sao ấy! Bây giờ bày biện đủ mọi thứ cứ tưởng mình là con hiếu thảo thật buồn cười. Cúng bái linh đình người sống hưởng chứ người đã khuất được gì đâu! Nghi thức cúng của gia đình mỗi người khác nhau, riêng tôi không cần cầu kỳ. Cứ đến ngày rằm hoặc mồng 1 âm lịch một nén nhang trên bàn thờ tổ tiên một bình hoa để trên bàn nếu có mua ít trái cây gọi là tấm lòng thành tưởng nhớ tới người đã khuất, như vậy là ấm cúng lắm rồi.
Sống phải có niềm tin chính từ nơi mình, Phật hoặc Chúa là một tôn giáo để mọi người tự do tín ngưỡng từ ngàn xưa để lại. Cốt lõi chính tôi, chúng ta phải lao động mới có miếng ăn và tồn tại trong sự sống. Không thể thụ động một chổ mà xin Trời Phật cho con thứ này, cho con thứ nọ. Chẳng có ai cho ta cả!… Tôi từng chứng kiến nhiều gia đình tiêu tiền phung phí, ăn chơi sa đọa đến khi lâm nợ lại van xin trời phật cho con trúng tờ vé số để con trả nợ. Theo kiểu sống như vậy, mãi mãi không bao giờ có được như ý . Cứ ngồi ở đó mà chờ “Sung rụng nhé!”. Vấn đề tôi vừa nói đến trong ý nghĩ mê tín dị đoan và thực hiện bằng những hành động bỏ tiền thật đi mua tiền giả. Có ai đó ra đường gặp một đám tang bên đạo Phật, sẽ nhìn thấy những đồng tiền âm phủ là đà bay trong gió từ trên xe ném xuống khắp các con đường, đủ màu trắng lẫn màu vàng có tờ 100 USD giống như thật. Làm mất nét mỹ quan của thành phố và cực khổ cho các anh chị lao công đường phố.
Ảnh minh họa (Internet)
Thằng bé xóm tôi được tám tuổi, một hôm ra đường lượm về ba tờ giấy đô âm phủ, vừa tới trước cửa cậu hồ hởi la toáng lên: “Mẹ ơi! Hôm nay con có những ba tờ tiền đô giống như trong bóp mẹ có một tờ vậy!”. Cả nhà ôm bụng lăn ra cười gần như chảy nước mắt. Tình huống như vậy không biết lý giải cách nào cho cậu bé am hiểu tường tận trong lứa tuổi vừa lên tám.
Chỉ còn hơn một tháng nữa hết năm. Giáp Ngọ đi qua bà con ta chuẩn bị đón năm Ất Tỵ sắp về hy vọng mọi người thờ cúng Phật Trời bằng tâm linh không nên bày biện đốt nhiều giấy tiền vàng bạc quá. Mùa khô bà hỏa dễ viếng thăm lắm đấy! Một phút mất cảnh giác hậu quả khó lường.
Nguồn: xuangiao.com
0 Góp ý cho bài viết, Thêm bạn